tag:blogger.com,1999:blog-5346796603789545002024-03-13T07:17:57.252-07:00Vọng Khúc------------------------------- Hà Phương-Anh -------------------------------
Entertainment - Vietnamese musicsmy testshttp://www.blogger.com/profile/00916890182196333085noreply@blogger.comBlogger3125tag:blogger.com,1999:blog-534679660378954500.post-44063250679698345882006-09-10T16:07:00.000-07:002006-09-10T16:08:11.705-07:00Lyrics<span style="color: rgb(153, 51, 0); font-weight: bold;font-size:130%;" >Khúc Chiêu Hồn Của Gió</span><br /><br /><span style="font-weight: bold;">thơ: Phạm Ngọc</span><br /><span style="font-weight: bold;">nhạc Hà Phương-Anh</span><br /><br />Tháng tư<br />những cơn mưa qua phố rất ân cần<br />hai mươi bảy năm nối liền hai thế kỷ<br />ta còn nợ nhau<br />ôi ta còn nợ nhau điều gì<br />khi riêng mình đi ngược về phía hoàng hôn<br /><br /><br />đâu hôm qua, những con đường kỷ niệm<br />những giòng sông cạn khô tự bao giờ<br />những chân trời đã mất thuở còn nhau<br />còn níu lại khúc chiêu hồn gió lay<br /><br /><br />Tháng tư<br />trượt dài trên triền dốc lãng quên<br />hai mươi bảy năm vết thương còn nhọc nhằn<br />trùng trùng mưa trên mùa xuân viễn xứ<br />ngoái lại nhìn, phố bỗng chao nghiêng....<br /><br /><br />Ta vẫn lặng lẽ, đi qua những chặng đường.<br />mơ tưởng em theo sau, nên đôi lần ngoái lại<br />cứ ngỡ còn mãi nhau, còn mãi nhau<br />đôi lần ngoái lại, thấy sau lưng là bóng tối<br />bóng tối , bóng tối giữa buồng tim<br /><br /><br /><br /><span style="color: rgb(153, 51, 0); font-weight: bold;font-size:130%;" >Ngày Tháng Hư Hao</span><br /><br /><span style="font-weight: bold;">thơ: Phạm Ngọc</span><br /><span style="font-weight: bold;">nhạc Hà Phương-Anh</span><br /><br /><br />Còn lời cuối cho em, rồi xa cách nhau<br />tôi đi trong hoang vắng, nỗi buồn quanh đây<br />còn ngàn năm tiếng vọng, em không còn nữa<br />trên con đường yêu dấu, tôi về mình tôi<br /><br />Thôi, xin gọi tên nhau<br />trong ân tình đầy lời nào trối trăn<br />khi mưa giăng khắp lối<br />nước mắt chia tay, yêu thương muộn phiền<br /><br />Tình ta như ngàn cơn mộng vỡ<br />khi đời không còn gì nữa<br />về nhé tình đã thương đau<br />về nhé đời đã ngăn đôi<br /><br />Em, em đi xa rồi và tôi nhớ mong<br />mưa mưa rơi hiu hắt giòng nước trôi mau<br />Vết tình sầu trong tôi, còn trong tôi mãi<br />tiếc nuối cho tình mình, lần cuối trao nhau<br /><br />Xin, xin tạ ơn em<br />cơn đau muộn màng, từng lời trối trăn<br />Xin xin em phút cuối<br />phút cuối thương đau, trăm năm cuộc tình<br /><br />Tình ta ôi tình qua vội vã<br />không còn, không còn gì nữa<br />về nhé rồi sẽ quên nhau<br />Từ đấy đời sẽ qua mau<br /><br />Thôi thôi chia tay nhé, đừng nhớ chi nhau<br />khi em xa tôi rồi, thuyền tình chơi vơi<br />nỗi buồn này sâu lắng, phiá tôi về ngày tắt nắng<br />cơn mưa chiều lạnh lung, đường vắng chìm khuất trong mưa<br />mưa muôn trùng tìm về, về giữa ngày tháng hư hao<br /><br /><br /><br /><span style="font-weight: bold; color: rgb(153, 51, 0);font-size:130%;" >Ngỏ</span><br /><br /><span style="font-weight: bold;">thơ: Phạm Ngọc</span><br /><span style="font-weight: bold;">nhạc Hà Phương-Anh</span><br /><br /><br />Tinh sương lối cỏ<br />nhẹ bước vô thường<br />ngày bỗng tràn hương<br />mùa se se gió<br /><br />Chân chim sẻ nhỏ<br />gọi lá xanh reo<br />giọt nắng ùa theo<br />xuân hồng tơ lụa<br /><br />Bàn tay hương luá<br />cỏ nội thơm hoa<br />có em như là<br />đời vui nhịp phố<br /><br />Mặt trời chưa ngọ<br />vội vã chi nhau<br />giây phút nhiệm mầu<br />lần tay bói quẻ<br /><br />Mắt nâu hạt dẻ<br />lúng liếng môi cười<br />này yêu dấu ơi !<br />lời tôi chưa ngỏ<br /><br /><br /><br /><span style="font-weight: bold; color: rgb(153, 51, 0);font-size:130%;" >Nguyệt Tận</span><br /><br /><span style="font-weight: bold;">thơ: Phạm Ngọc</span><br /><span style="font-weight: bold;">nhạc Hà Phương-Anh</span><br /><br />Tình đã chết từ đêm nguyệt tận<br />Còn trong nhau nỗi nhớ vô cùng<br />Con phố cũ dài như vô hạn<br />Khi cuộc đời chia ngả nhánh sông<br /><br />Tình đã chết từ cơn biển động<br />Sóng xô bờ gào những tiếng than<br />Hàng phi lao chiều nghiêng gió lộng<br />Thủy triều dâng lấp dấu dã tràng<br /><br />Tình đã chết từ ngày em bỏ phố<br />Ta âm thầm về giữa cô đơn<br />Thu vừa chín vàng thêm nỗi nhớ<br />Giàn hoa xưa cũng khóc dỗi hờn<br /><br />Tình đã chết loài chim vỗ cánh<br />Ngàn dặm xa khuất bóng lưng trời<br />Ta đứng giữa mùa yêu bất hạnh<br />Gọi tên người vọng tiếng chơi vơi<br /><br /><br /><br /><span style="color: rgb(153, 51, 0); font-weight: bold;font-size:130%;" >Em Về Như Mùa Thu</span><br /><br /><span style="font-weight: bold;">thơ: Phạm Ngọc</span><br /><span style="font-weight: bold;">nhạc Hà Phương-Anh</span><br /><br /><br />Em về như cơn gió<br />qua cõi đời ta mưa<br />hồn đau thân cỏ uá<br />nghiêng xuống chiều bơ vơ<br /><br />Em về như vạt nắng<br />thắp sáng vườn ta đêm<br />giữa muôn trùng hoang vắng<br />chốn nào sẽ bình yên<br /><br />Em về như ngọn sóng<br />vỡ trên tiền thân xa<br />mịt mùng cơn biển động<br />bước chập chùng chia xa<br /><br />Em về như ngọn lửa<br />cháy giữa ngày thiêu thân<br />đã tàn hương nỗi nhớ<br />đã thiên thu tình trần<br /><br />Em về như mùa thu<br />hoa vàng thơm quá khứ<br />tình bây giờ rất cũ<br />ta về theo cơn mưa...<br /><br /><br /><br /><br /><span style="color: rgb(153, 51, 0); font-weight: bold;font-size:130%;" >Hương</span><br /><br /><span style="font-weight: bold;">thơ: Phạm Ngọc</span><br /><span style="font-weight: bold;">nhạc Hà Phương-Anh</span><br /><br /><br />Ngày thay lá mới<br />xuân hồng câu thơ<br />mùa đang nắng gọi<br />môi cười hương đưa<br /><br />Lá xanh hoa chờ<br />chân vui cùng nhịp<br />áo đùa gió biếc<br />vạt luạ như tình<br /><br />Gót nhỏ chân chim<br />khua bừng góc phố<br />này em nói nhỏ<br />đừng để nắng reo<br /><br />Gom hết trời cao<br />mây xanh và gió<br />làm quà em đó<br />vừa một vòng tay<br /><br />Đừng để gió bay<br />mấy mùa tóc rối<br />đừng đi quá vội<br />sẽ chiều - tím mây<br /><br />Nỗi buồn ai hay<br />lời sông lời suối<br />chiều rơi hấp hối<br />Hồn tôi nắng đầỵ..<br /><br /><br /><br /><br /><span style="color: rgb(153, 51, 0); font-weight: bold;font-size:130%;" >Im Lặng</span><br /><br /><span style="font-weight: bold;">thơ: Phạm Ngọc</span><br /><span style="font-weight: bold;">nhạc Hà Phương-Anh</span><br /><br />Vẫn im lặng em yêu anh bằng hơi thở<br />buổi sáng , buổi chiều , cả những giấc mơ đêm<br />anh bao giờ cũng vẫn ở trong em<br />như chiếc lá cuối mùa cần chút nắng<br /><br />Như vậy đó em cứ hòai tay trắng<br />dáng hao gầy thèm lắm một bờ vai<br />Em ở đây mà anh nghĩ đến ai<br />để ngọn gió trong chiều thao thức nhớ<br /><br />Anh vô tình như người dưng vậy đó<br />chung một đường mà không thề chung đôi<br />ánh mắt anh còn mãi mãi xa xôi<br />mà tình em thì luôn luôn kề cận<br /><br />Bởi yêu anh em muôn đời chấp nhận<br />sợ ngôn từ làm cháy nỗi khát khao<br />có bao giờ anh hiểu được em đâu<br />em xin mãi một đời trong im lặng...<br /><br /><b:include data='post' name='postQuickEdit'/>my testshttp://www.blogger.com/profile/00916890182196333085noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-534679660378954500.post-11497029710397519702006-09-08T09:17:00.001-07:002007-01-28T11:53:20.811-08:00page 1<div style="text-align: justify;">Dziết bậy chơi, 1 kiểu "dzăn rớt", 1 kiểu "dzăn rụng" tự nhiên . Chẳng phải dzăn xuôi chèo mát máy, chẳng phải thi thơ thẩn . Chỉ là những mẩu vụng vặt, những trang giấy rời, chỉ là bóng câu qua mành trong cuộc sống . Chỉ là 1 đoản nhạc chợt rụng vỡ trên mặt hồ<br /><br />Mai nầy<br />(Bản tình ca của chúng ta)<br /><br />Mai nầy tóc chúng ta đã bạc trắng<br />Mai nầy ngồi đếm lại những mẫu vụn vặt<br />Mà chúng ta cứ lẩn thẩn lập lại suốt cuộc đời<br />Trong cái nhỏ nhặt của diệu kỳ<br />Của " anh yêu em "<br />Của " em yêu anh "<br /><br />Mai nầy cây sẽ cằn cỗi trổ nhánh trơ xương<br />Mai nầy ghế đá sẽ mòn theo năm tháng<br />Mai nầy rong rêu sẽ xanh tươi thêm lên tuổi yêu<br />Mai này nắng sẽ rọi hồng lên hai mái đầu bạc<br /><br />Mai nầy có vạn dặm qúa khứ để chắt chiu<br />Để săm soi ve vuốt, để lục lọi trong ký ức<br />Khi những nếp nhăn trên khuôn mặt<br />Những gợn sóng của cuộc đời<br />Những vết lăng trầm của cuộc sống<br /><br />Mai nầy tình đã đi qua ngày tháng<br />Mai nầy những kỷ niệm chồng chất lại<br />Như kẻ hà tiện chăm chút nhấm nháp<br />Gìn giữ tất cả tình yêu đã vàng son<br /><br />Mai này chẳng còn giấc mơ<br />Trải gấm vàng dưới gót chân em<br />Mai nầy ta đưa nhau về rừng Thu<br />Nơi lá vàng sẽ lót từng lối em đi<br /><br />Mai nầy chẳng còn nụ hôn<br />Để chấm dứt sau mỗi câu nói<br />Mai nầy chỉ còn hai mái đầu rung động<br />Theo từng ngọn gió Thu qua<br /><br />Mai nầy mùa Đông sẽ ấm áp hơn<br />Khi mỗi ngày tình yêu được bồi đắp,<br />Khi tình yêu được sưởi ấm hơn hôm qua<br />Mai nầy rong rêu sẽ xanh tươi mầu rêu<br />Khi tình yêu của tôi tỏa ngát trong em<br />Khi tình yêu của em rực sáng trong tôi<br /><br />Mai nầy tuyết phủ lên hai mái đầu<br />Tôi sẽ gìa và em sẽ rất trẻ trong tôi<br />Em sẽ già và tôi sẽ rất trẻ trong em<br />Mai nầy tìm gì trong đáy vực của trái tim<br />Chật trội đầy ấp những kỷ niệm<br />Hạnh phúc chất đống ngổn ngang<br /><br />Mai nầy chậm chạp trong từng hơi thở<br />Mai nầy run rẩy tay trong tay<br />Rung động trong từng hạnh phúc của nhau<br />Âm ỷ khuấy gợn mặt Hồ Nguyệt Khúc<br />Ngân dài trìu mến theo ngọn gió<br /><br />Mai nầy tóc chúng ta đã bạc<br />Em qúa gìa và anh rất trẻ<br />Anh qúa gìa và em rất trẻ<br />Mai nầy ngọn gió Vọng khúc<br />Làm gợn sóng mặt Hồ Nguyệt khúc<br />Của bản tình ca vô hạn<br />Của cuộc đời và tình yêu<br />Của Mai Nầy và vĩnh cữu<br /><br /></div>my testshttp://www.blogger.com/profile/00916890182196333085noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-534679660378954500.post-67658367081362651962006-09-05T17:07:00.000-07:002006-09-05T17:12:27.093-07:00WelcomeWelcome to my little cornermy testshttp://www.blogger.com/profile/00916890182196333085noreply@blogger.com0